Liệu trở lại với Liberty City trong GTA IV có là lựa chọn hợp lý giữa mùa giãn cách xã hội? Bạn hẳn sẽ tìm được cho mình động lực để làm việc đó sau khi đọc hết bài viết này.
Nhưng trước tiên, tại sao GTA IV lại đặc biệt đến mức được Hanoicomputer liên tục nhắc đến?
Artwork huyền thoại của GTA IV
Lên kệ vào năm 2008, GTA IV là khởi đầu cho Vũ trụ HD (HD Universal) của Rockstar và nó là một bản nâng cấp về nhiều khía cạnh chứ không đơn thuần chỉ là đồ họa so với GTA SA ra mắt trước đó chỉ 3 năm. Khi nói đến tương tác vật lý, cốt truyện hoặc cách chơi, thật khó để tìm ra phiên bản GTA hay bất kỳ sản phẩm nào khác của Rockstar có thể tiệm cận với di sản mà GTA IV để lại. Những gì tựa game này mang lại là cách mạng vào thập niên đầu của thế kỷ 21 và điểm Metacritic 98/100 là một minh chứng rõ ràng cho tác động của nó đến làng game thế giới.
Xét về mặt kỹ thuật lẫn nội dung truyền tải, GTA IV có những thứ mà những cái tên kế nhiệm và cả những sản phẩm đối thủ sau này vẫn không thể đuổi kịp được, nên chẳng có gì khó hiểu khi nhiều game thủ vẫn đánh giá cao GTA IV hơn GTA V hay bất kỳ tựa game sandbox tương tự nào khác.
Và bây giờ, chúng ta sẽ đi vào chi tiết:
1. Những gói mở rộng chất lượng
GTA IV không phải tựa game đầu tiên có các gói mở rộng, nhưng lại là kẻ nâng tầm cái gọi là “gói mở rộng” lên chuẩn cao nhất. Người chơi thời ấy có thể mua thêm The Lost and Damned và The Ballad of Gay Tony và chơi chúng như 2 tựa game hoàn toàn mới nhưng vẫn cảm thấy được kết nối với mạch truyện chính. Hai bản mở rộng này đại diện cho những phong cách sống khác nhau của Liberty City với Johnny Klebitz – một điển hình cho những tên quái xế thích du lịch “bình bịch” và Luis Fernando Lopez – gã trai trẻ làm nhiệm vụ bảo kê với cuộc sống hộp đêm phù phiếm và thác loạn.
Thời mới ra mắt, DLC GTA IV đáng giá đến từng đồng xu
Giữa cái thời mà gói nâng cấp thường chỉ là thêm vào vài skin cho nhân vật rồi tính giá cắt cổ thì việc làm của Rockstar cứ như một vụ nổ. Thế nên không quá khó hiểu khi giới game thủ Việt Nam cũng như thế giới hồi những năm 200~2010 lại phát cuồng, tích cực săn đón GTA IV như một món hàng hot, không mua nhanh thì hết đến vậy.
Trailer các bản DLC của GTA IV
2. Trí thông minh của NPC “khôn” ở cái tầm
Điều tạo nên sự đẳng cấp của một tựa game sandbox thường có dấu ấn cực lớn của các NPC diễn viên quần chúng, khi chính những nhân vật này mới tạo nên cái hồn cho một thế giới giả lập trong game.
NPC thuyết trình về ý nghĩa của cuộc sống, hay không?
Năm 2008 có vẻ mọi người không để ý lắm đến yếu tố này, chỉ khi những “siêu phẩm” nhưng GTA V, Cyberpunk 2077 ra mắt thì tất cả mới có cái để so sánh và thật sự nhận ra giá trị của sức mạnh quần chúng trong GTA IV. Các NPC trong GTA IV đơn giản là “mưa biết chạy vào nhà”, biết gọi cảnh sát khi thấy chuyện bất bình xảy ra, biết ăn uống, nhắn tin, nói chuyện điện thoại, chụp ảnh phong cảnh khi cao hứng, biết đối đáp lại với người chơi cũng như phản ứng sợ sệt, giận dữ khi bị đe dọa … nói chung là gần như mô phỏng cuộc sống của những cư dân thành thị một cách chuẩn chỉ khiến người chơi mỗi khi ra đường là cảm thấy mình như đang sống trong một xã hội thật sự, thứ mà những hậu sinh đã thất bại toàn tập khi tái hiện.
Để lấy ví dụ thì NPC của GTA V quá tầm thường và ngu ngốc, chúng lại kiểu không muốn nhân vật chính cùng tồn tại với mình, nếu chưa tin bạn sẽ chỉ cần điều khiển một trong ba nhân vật chính ra đứng chờ đèn đỏ ở giữa ngã tư thôi, sẽ thấy tự nhiên có dăm ba kẻ không quen biết đến hành hung mình mặc cho bạn còn chưa làm gì cả (?). Đó là chưa kể chúng còn hay làm những trò “ngáo ngơ” khó hiểu, thật chẳng ra làm sao.
Thật kỳ lạ khi NPC của GTA V tỏ ra thua kém rất nhiều so với GTA IV
Còn riêng với Cyberpunk 2077, người viết xin phép không tả gì thêm ở đây vì nếu không sẽ hết cả ngày mất.
Cyberpunk 2077 thì thôi khỏi bàn !
3. Hệ thống combat được cải thiện
Cách chiến đấu của nhân vật chính không phải là điểm mạnh của dòng GTA từ trước đến nay nhưng GTA IV bằng một cách nào đó đã mang đến những pha đấm đá ở mức chấp nhận được.
Trông khá thật phải không nào?
Nâng cấp kể từ thời GTA SA, tuy không còn có thể tung ra những cú đấm “lực điền” hay múa võ Kungfu như người anh Carl “CJ” Johnson năm nào, nhưng Niko Bellic nay đã biết tránh đòn một cách thiện nghệ và tung ra những cú đánh đáp trả xứng đáng miễn là người chơi bấm đúng nút ở đúng thời điểm. Nhìn Niko Bellic chiến đấu ta thấy một nét gì đó đời thực, chân chất gần với thực tế hơn hẳn tất cả những gì mà các nhà sản xuất game khác trên thế giới vẫn thường thể hiện.
Riêng khoản bắn súng, Niko Bellic cũng tỏ ra là một đối thủ hết sức khó chịu (cũng phải thôi, anh này vốn là lính Nam Tư giải ngũ mà) khi biết nấp vào chướng ngại vật, bắn vu vơ không cần ngắm (?) và đặc biệt hơn cả là có thể sử dụng một loạt vũ khí hạng nhẹ để tác chiến 360 độ ngay khi đang lái xe, bất kể ôtô hay xe máy.
Dường như không gì có thể cản bước Niko trong GTA IV
4. Tương tác vật lý thuyết phục
Không ngoa khi nói nâng cấp đáng giá nhất của GTA IV chính là khả năng tương tác vật lý.
Những va chạm nhỏ trên đường phố khi di chuyển bằng các phương tiện cơ giới sẽ để lại hậu quả trên chính những phương tiện đó cũng như thứ mà chúng đâm vào, không chỉ đơn giản là những vết xước kiểu “hiệu ứng” hời hợt như những tựa game cùng thời mà thật sự là những móp méo, đổ vỡ tại đúng điểm tiếp xúc được mô phỏng rất sát với thực tế.
Tương tác vật lý của Cyberpunk 2077 chỉ xứng đáng là học trò của GTA IV
Những nhân vật trong game kể cả NPC nay cũng có các động tác mang tính người hơn, nêu bật được tính ngẫu nhiên và sự mềm mại trong mỗi chuyển động. Rồi chẳng may nếu bị tác động về mặt vật lý, cơ thể họ cũng sẽ có những tương tác vật lý hoàn toàn ngẫu nhiên chứ không phải chỉ đơn giản thực hiện những “động tác” mặc định được ghi sẵn lại như trong GTA SA, tất cả những điều này là nhờ cơ chế đồ họa nhân vật ragdoll lần đầu được Rockstar áp dụng vào GTA IV.
Nhờ những tương tác vật lý đi trước thời đại, mà kể cả bây giờ có cài lại tựa game này để chơi, bạn vẫn sẽ thấy nó chẳng có gì là lỗi thời so với những siêu phẩm bây giờ.
Không nói chắc chẳng ai tin đây là một con game ra mắt từ 2008
5. Cốt truyện sâu sắc
Chẳng phải một Vitural Novel (tiểu thuyết ảo) thần thánh đến từ Nhật Bản khiến vạn người mê, nhưng cốt truyện của GTA IV là đủ hấp dẫn để khiến người chơi phải quay đi quay lại thưởng thức như Tây Du Ký vậy.
Ước mơ về một cuộc sống bình yên không hề đơn giản
Liberty City ban đầu hào nhoáng bên ngoài nhưng chỉ khi thật sự nếm trải thì mới hiểu được hết những mặt tăm tối của nó và câu chuyện của Niko Bellic đã phản ánh chính xác cái gọi là “đời không như là mơ”, “ở trong chăn mới biết chăn có rận”. Tính ra thì cũng hơi bất công cho anh chàng này khi đã chứng kiến vô số tội ác chiến tranh, chịu đựng biết bao sự bất công chỉ mong tìm kiếm được cuộc sống mới và chút yên bình khi sang Mỹ nhưng cuối cùng mọi thứ lại chẳng khác gì, đây cũng là bài học cho những người đang ngày đêm mơ mộng về “Giấc mơ Mỹ” mà quên đi giá trị của những gì mình đang sở hữu hàng ngày.
Dù ở đâu thì vẫn phải làm thì mới có ăn
Hanoicomputer mà cụ thể là người viết đã có bài phân tích riêng về cốt truyện GTA IV, mời các bạn theo dõi thêm tại đây: Nhìn lại GTA IV: Một kiệt tác khác biệt và đáng nhớ
Lời kết
Những thông kê kể trên chỉ phản ánh môt phần góc nhìn của người viết về GTA IV, siêu phẩm của Rockstar. Giữa thời điểm giãn cách xã hội và card đồ họa tăng giá, một tựa game cũ nhưng hay, không đòi hỏi cấu hình quá cao (tính theo chuẩn phần cứng hiện tại) sẽ là thứ mà bạn cần để giữ cho bản thân được mạnh khỏe về mặt tinh thần. Chúc các bạn có những giờ phút thư giãn đầy ý nghĩa với GTA IV bên người thân và bạn bè.
Xem Chi Tiết Ở Đây >>>
Bạn có thể quan tâm:
>> Top 20 đồ gia dụng nhà bếp thông minh giúp nấu ăn dễ dàng
>> Top những món đồ chơi công nghệ được ưa chuộng nhất
>> Trên tay Galaxy A52 5G: Phiên bản nâng cấp với màn hình 120 Hz, chip Snapdragon 750G và thiết kế không đổi
0 nhận xét:
Đăng nhận xét